Hoang hoải giấc mơ chiều chập chờn cơn ngái ngủ
Đồng ruộng trơ gốc xiên, ánh tím tàn buông
Gã trai ngẩn ngơ ngáp những cái thượt dài trên nấm mồ cỏ
Chẳng hiểu mình là ai. Quay quắt gọi hồn.
7h27 - 15/5/2011
Thanh Tâm Ngọc
Nhớ ngày trước, mùa màng về, tớ đi gặt cho mẹ ở những thửa ruộng ngay sát nghĩa địa. Mệt quá, vào nghĩa địa ngủ, nằm lên mộ, gối đầu lên mộ của các cụ, ông, bà họ hàng nhà tớ mà ngủ ngon lành. Hơn 5h chiều, trời tối mịt, lúc đó mới ớn lạnh làm sao!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét