tặng cô gái trên cánh đồng trong tấm hình tớ vừa nhìn thấy
Em chơi đồng chiều
rong thân theo giấc mơ tuổi hai mươi không cần biết đâu là giới hạn
Tôi hoang hoải trở về
nghĩa địa sau lưng
câm nín lời tiên tri độc địa
Về đi em
đám cỏ may sắp chết yểu dưới chân
Về đi em
tình yêu không phải là vô bờ bến
luôn có những con lạch sâu ẩn dưới những lớp hoa
Về đi em
những hạt giống chết rét mùa xưa cũng có linh hồn hồi về hoan ca trời chiều lồng lộng
nói đến chi loài rắn giun chuột cóc
cũng có nỗi oan hờn khóc suốt mấy mùa u
Về đi em
nép trong vòng tay mẹ
gọi hồn đi
nghe tôi kể thiên thu.
02h10' 21/5/2011
Thanh Tâm Ngọc
Bài đã đăn trên Evăn