Vô ngôn tôi sự si mê của kẻ cưỡi ngựa hoang chạy dài chiều biển cả núi rừng
Nghỉ ngơi cuộc trường du bất định
Em còn đó không cô du mục bãi cỏ xanh nơi đỉnh trời bất tận
Để tôi nói một lời rực như ánh sương tan?
21/11/2011
Chủ Nhật, tháng 11 21, 2010
Khóc điệu vô ngôn
cười đùa trong gió
mục rữa đứng lên
ngàn năm vọng về
khóc điệu vô ngôn
21/11/2010
mục rữa đứng lên
ngàn năm vọng về
khóc điệu vô ngôn
21/11/2010
Nhãn:
thơ,
thơ 4 câu,
thơ Thanh Tâm Ngọc
Thứ Tư, tháng 11 17, 2010
Ta đem thân lõa lồ
Như loài thú hoang trần đi tìm điệu vũ của sự sinh sôi
Ta đem thân lõa lồ dâng hiến cho khánh kiệt bản năng người
Ăn xin một nụ cười
Có khó lắm không e?
17/11/2010
Đăng ký:
Nhận xét (Atom)
